Thứ Tư, 16 tháng 5, 2012

Mất ngủ

 -------------------------------------------------------   
  Hồi hôm nầy tự nhiên mình lại bị trở lại chứng mất ngủ .

       Cũng đã ba bốn năm nay mình đã tạm thoát khỏi nó . Từ hồi thằng con trai lớn cất cho hai vợ chồng mình một căn nhà để hai vợ chồng mình định cư tại quê mình ; rồi thằng con út học hành nghiêm chỉnh hơn & có được một cái bằng Đại học ; rồi thằng giữa sau mấy năm nổi trôi chìm nổi cũng lấy được cái chức kỹ sư cơ khí & có được một chỗ làm tương đối thì chức mất ngủ của mình tự nhiên lặng lẽ chia tay mình .

      Bỗng nhiên một giờ khuya nay hắn lại trở lại .Đầu tiên hắn hỏi thăm cái đầu gối bị bong gân của mình - mình bị té sau hôm đám giỗ má - Nhắc tới đám giỗ má hắn lại kể huyên thiên luôn . Nào là đám giỗ thật là đông nhưng tiếc là thiếu bà con bên nội ...nào là đứa em gái kế của mình nấu ăn giỏi nhưng lại có cái tật khó chịu  ( quan liêu - như nhà quan ); nào là nhà bên má  mình âm thịnh dương suy ; nào là đứa em dâu của mình lo lắng chuyện thi cử của con đến nỗi rầu rĩ ra mặt chắc lưỡi hít hà miết chỉ vì cái điểm thi thử tốt nghiệp môn lịch sử chỉ được 4,5 điểm . Mình nhớ cái hồi thằng út nhà mình chuẩn bị thi tốt nghiệp mình còn lo có lẽ còn hơn mợ ấy nữa ..Mình trấn an  cô nàng  :
   - Mợ ơi làm gì mà lo dữ vậy . Chỉ là thi thử thôi mà .
  - Chứng tỏ thằng nầy nó làm biếng lắm chị . Bửa nay còn ba tuần nữa thi mà nó cứ đi chơi hoài ...Cô nó mới gọi điện mét em đó
 -  Chắc nó cũng biết lo mà . Với lại mấy đứa thông minh nó hay ỷ lại ...nên vậy đó . Nhưng nó học nhanh thuộc thôi mà
- Mà chị ơi em nghe nói trường nó lấy đề thi đại học khối C năm trước cho tụi nó thi thử đó
_ Nếu là đề thi ĐH khối C mà được 4,5 điểm thì cũng đáng mừng đấy . Vì kỳ thi ấy có rất nhiều thí sinh bị điểm O nữa đó ...

Rồi hắn dẫn mình trở về ngôi nhà xưa ở miền trung . mình thấy một cô nàng miền nam chân ướt chân ráo gánh chuối đi chợ bán ( đầy mắc cở vì không quen - và vì thế nên lúc nào cũng bán rẽ vì bị bắt nọn ) . Rồi một thiếu phụ hằng đêm nằm ngong ngóng ba sắp nhỏ - giật mình nhầm lẫn tiếng lá chuối xào xạc với bước chân dẫn xe đạp ...Rồi một bà giáo mặc áo dài chở sau xe đạp mấy bó rau heo ...Rồi một bà phụ huynh đi họp về vấn đề kỷ luật của thằng con ...vân vân và vân vân .. .Thôi mi đi đi để cho ta ngủ chứ . Ừ thì cố ngủ đi  Hít sâu vô nào ..phìnhbụng to ..nín thở ..nhíu hậu môn ba cái ...thở ra ,,nào ..Ủa sao THỞ hoài mà vẫn chưa ngủ ta .Thôi thì niệm Phật đi : NAM MÔ QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT ...

 Ủa sao ngưng niệm Phật lúc nào mà lại về thăm quê ngoại vậy ta ? .Một chiếc đò cập bờ ...một bà cụ chạy ra tất tả ...Một buổi chiều êm đềm ...một bát cơm gạo quê với mắm ba khía ( thiếu rau, khế vì quê ngoại nước mặn nên rau sống là một món xa xỉ ) 
Một chiếc xuồng nhỏ có hai cô bé một dì một cháu - dì chèo cháu bơi - tha thẩn luồn vào những con lạch nhỏ hái bần và chặt dừa nước . Một khoảnh đất mát lạnh dưới gốc mấy bụi dừa nước - cháu lót vội  một manh đệm rồi ngồi mơ màng  say mê nhìn mấy con còng chui ra chui vào làm điệu bên cái hang mòn lỉn . Xa hơn , mấy con cá thòi lòi mang cặp kính model cũng đang  khoe khoang hàng hiệu . Dì khuyến mãi cháu mấy câu vọng vổ trong cuốn bài ca nhỏ xíu mới mua có in hình Út Bạch Lan và Thành Được ...
 - Út ơi sao người ta không câu cá thòi lòi vậy Út?
 - Ai mà biết đâu nà .
- Chắc tại nó nằm chình ình trên cạn người ta không thấy hứng thú chứ gì . Người ta thường thích những gì khó chinh phục và những gì ngoài tầm tay ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét