Thứ Tư, 25 tháng 4, 2012

trời mưa

mấy hổm rày trời nắng lâu quá ;mấy cây bông cây kiểng nhà mình bắt đầu héo xào - dù ngày nào ông xã mình cũng có tưới .Có lẽ tụi nó khao khát trời mưa . Thật vậy . Người ta nóí tưới mấy cũng hong bằng mưa . Có mưa thì toàn bộ không gian đều thấm nhuận  , đủ đầy - chứ tưới thì chỉ khoanh vùng có một khoảnh xung quanh gốc cây , rồi trời nắng làm sức nóng nó cũng hút nhanh hơi nước vừa tưới mà thôi .Hôm qua bỗng trời mưa khá lớn  làm cái sân vườn nhà mình sinh động hẳn lên . Cây mận khoe trái đỏ hơn . Cây ngọc lan khoe sắc trắng tinh khôi hơn . Mấy chậu lan rừng đã kịp lấy lại vẻ tươi tắn . Mấy chú gà cũng thôi xơ xác vì đã tìm được khá nhiều côn trùng dưới lớp đất vừa ráo nước .Còn mình thì nghe một mãng mùi trong mát -trong bầu không khí quanh nhà . Mát ! Dễ chịu !
  A ha ...

Thứ Tư, 11 tháng 4, 2012

bóng câu qua thềm

        Mới đó ta đà hư thế sao
        Mắt đã hết trong má hết đào
        Mọi chuyện thì khi quên khi nhớ
        Mọi thứ trên người khá hư hao !

Chủ Nhật, 8 tháng 4, 2012

Festival dừa

  Trong khi mọi người kéo về đây để dự festival dừa thì hai vợ chồng mình lại vô cùng dửng dưng ...dù mình đã có trong tay tới bốn tấm vé mời tham quan . Ừ ! tuổi già thì lười như vậy đó ! Càng già mình càng thấy thờ ơ với  nhiều thứ mà hồi còn trẻ mình rất thích thú . Chẳng hạn hồi còn ở ngoài quê chồng miền Trung mình vẫn ước ao được đi xem ca nhạc ; nhưng mà về đây rồi - nhà lại ở trung tâm thị xã , mình lại không hề mặn mà gì với những buổi ca nhạc- với những ca sĩ mình từng ưa thích .Được một bửa khai mạc hai vợ chồng mình có chở nhau dạo qua nhà thủy tạ ở hồ Chung Thủy - chỗ mà tối lại người ta làm sân khấu nổi để trình diễn . Mình và ông xã ngồi uống nước bên bờ hồ và ngắm công trình thiết kế khá tốn kém ( mà không thấy đẹp là mấy ) : Có hai cây cầu nối liền ba cù lao ( cầu Rạch Miễu và cầu Hàm Luông - cù lao Minh , cù lao Bảo và cù lao An Hóa ) biểu tượng cho xứ dừa Bến Tre . Có mấy cây dừa giả tượng trưng cho rừng dừa BếnTre . Có mấy con rồng chắc là ...hội nhập ...thế giới . Tiếc là cái hồ Chung Thủy hơi nhỏ nên mình cảm thấy cái sân khấu nổi nầy không được hoành tráng như ý muốn của nhà thiết kế ! Mình chỉ ngôi trường và nói với ông xã là hồi trước em học ở đây và ngôi nhà thủy tạ nầy là nơi em và nhỏ Hồng " tham quan " nhiều nhất ! Ông ấy nói biết rồi , nghe thuộc làu rồi !Mình rất tiếc khi  họ đốn mấy cái cây cổ thụ ở ven bờ hồ rồi làm bờ kè và đài phun nước cho có vẻ sang trọng ...(nhưng mình lại thấy mất đi một cái vẻ hoang sơ và lãng mạn) . Thật là " của ngon đem đến người phàm ! Thật là  uổng ! Nhưng biết làm sao được . Cái mỹ quan của họ ...là thích học làm sang mà ! Chịu thôi .Cái lễ hội dừa nầy nghe nói ngốn đến mấy chục tỷ ! Không biết rồi họ có làm lợi cho nhân dân được bao nhiêu sau lễ hội nầy nữa ? ! Hay là cái bệnh học đòi - lấy tiền dân làm sang -  chỉ để mua được cái danh hảo mà thôi !

Thứ Sáu, 6 tháng 4, 2012

Thức giấc ...

Bây giờ mỗi buổi sáng thức giấc mình đều giật mình một thoáng rồi nằm im lìm nhớ nhớ một cái gì xa vờì mông lung mà mênh mang lắm . Hình như là mình nhớ ngày xưa ngày xửa thì phải ...Mà sao mơ hồ như nhớ về một kiếp đã qua ? ! Ừ ! Một kiếp đã qua - có khối lo âu đè nặng trên vai của một cô gái hai hai tuổi tính tính toan toan cho gia đình trong những tháng ròng dằng dặc chưa lãnh được lương dạy giờ . Một kiếp của một bà cô giáo suốt hơn hai mươi năm cứ loanh quanh mãi với những con số ( tiền ) tính hoài không ra ( dù rằng mang tiếng là gv dạy toán ! ) . Một kiếp với những ăn năn buồn tủi . Một kiếp với những sai lầm cơ cực ...