Thứ Sáu, 25 tháng 5, 2012

Hoa đỏng đảnh


   Mấy nhánh hoa lan lâu lắm rồi hôm nay mới chịu nở . Mình vui mừng réo báo ông xã :
   _ Anh ơi biết gì hôn ...mấy "chỉ " chịu trổ rồi !
  - Hả ? mấy " bà " lan đó hả ? !
- Đó anh thấy em nói có đúng hôn . Hoa Lan nó biết hờn đó . Hôm trước anh bỏ bê nó nên nó hong thèm ra bông mà lại còn héo xào nữa đó .
  - Trời ơi đừng có mà tưởng tượng quá như thế ...Chứ hong phải do tui xịt thuốc đó hả ..
 - Thì mình xịt thuốc tức là có để ý nó  chăm sóc nó nó mới ...mới đền đáp ...
- Trời ơi sao bà không viết tiểu thuyết mới lạ !
 - Chứ anh không nhớ ông Nhất Linh ổng nói hoa lan là loại qua linh thiêng ,có tâm hồn.. ổng còn  thổi sáo cho lan nghe đó sao ?
-  Rõ ràng đây là loại hoa ...đỏng đảnh ....

Chủ Nhật, 20 tháng 5, 2012

Bình thường

      Sáng sớm thức dậy mình vội nhìn ngay xuống cái chân" không bình thường "đã mấy hôm nay của mình  . Thì là cái vụ mình bị  vấp cái bẫy của ông xã mình "tự nhiên ổng lấy mấy tấm tôn bể dừng quanh gốc bưởi" ( nói là để rào gà }. Sáng đó sau khi cho gà ăn mình chợt nhìn thấy mấy trái bưởi chín . Thế là hớn ha hớn hở ...bẻ ngay . Hai tay cầm hai trái bưởi đẹp , nổi hứng hát i ỉ .. Trèo lên...lên trèo lên ..lên  cây bưởi... hái ..í í ..hoa...Bước sang ...sang ...  Một cái "bịch" như trái dừa rụng - đó là cái cú ngã của mình -  cái gối phải tình nguyện hứng chịu cả thân người 51 kg của mình rất là anh dũng - báo hại chỉ khoảng hai phút sau thì nó được tặng nguyên một cái bánh bò to tướng ...thù lù thấy mà ghê ! Mình ngồi nhìn cái đầu gối sưng phù tròn ủm vừa  mắc cười lại vừa muốn khóc . Hôm nay mình ở nhà có một mình có cười hay khóc cũng vậy . Thôi thì ráng cà nhắc đi vào tìm thuốc xức !Sau một hồi tự xoa tự bóp thì cái bánh bò cũng xẹp xuống còn thành cái bánh cam và một vệt bầm  cũng kịp thời khoe sắc tím ...Cũng may là mình té ở trên đất chứ nếu là ở chỗ nền gạch hoặc xi măng thì có lẽ phải vào nhà thương quá .Bửa sau ông xã về bảo mình đi bệnh viện chụp phim nhưng mình thấy chắc hong sao nên thôi .Ai dè năm bửa sau nó chơi cho mình một bàn chân sưng chù vù như phù thủng mà lại bầm tím - một màu tím than - lại thêm có phần đau nhức làm mình đâm sợ :
   - Anh ơi , sáng ngày chở em đi chụp phim đi
   - Đó thấy chưa !hôm trước cứ bướng không chịu đi
   - Thì em nghĩ té trên đất thì đâu có sao ...
   - Đó là hồi còn trẻ kia ...
  - Thôi biết rồi mà ...

   Thật là hú hồn khi bác sĩ coi phim xác định là xương không hề chi , chỉ bị giập chút thôi , kê thuốc cho mình uống hai tuần . Trong cái rủi có cái may , sẵn họ đo xương cho mình và điều trị loãng xương luôn ...
- Tại sao không có va đập nơi mắc cá mà mắc cá lại bị sưng bầm và bị đau vậy hở bác sĩ ?
-Đó là do máu bầm nó chạy từ đầu gối xuống và đọng lại ...
Cảm ơn ông bác sĩ tốt bụng và làm siêng trả lời khiến cho mình giảm bớt nỗi lo

Gần ...bình thường rồi . Cái chân của mình đã bớt " mập ú " rồi .Mấy ngày nay cứ nhìn cái chân quá đỗi mũm mỉm mình thấy sợ mà cũng ráng nói đùa với ông xã :
  - Bình thường mà em được mập như vầy thì "đã" quá !
- Hừ ...
- Anh biết hôn cái ông bác sĩ giới thiệu em đi chụp phim ông ngăn không cho em chụp ở mắc cá ...mà lại còn chọc quê nữa chứ ..
_ ...?
- Ổng nói người em mỏng rồi mà còn đòi chụp X quang nhiều không sợ mỏng thêm hả ..he he..
- He he ...

Sáng nay nhìn cái chân  có khuynh hướng.. ôm ốm như cũ mình bỗng cảm thấy thật mừng như được  gặp lại bạn xưa  . He he ...

         Thế mới biết cái chữ bình thường nó có ý nghĩa to lớn biết bao nhiêu ! 







Thứ Tư, 16 tháng 5, 2012

Mất ngủ

 -------------------------------------------------------   
  Hồi hôm nầy tự nhiên mình lại bị trở lại chứng mất ngủ .

       Cũng đã ba bốn năm nay mình đã tạm thoát khỏi nó . Từ hồi thằng con trai lớn cất cho hai vợ chồng mình một căn nhà để hai vợ chồng mình định cư tại quê mình ; rồi thằng con út học hành nghiêm chỉnh hơn & có được một cái bằng Đại học ; rồi thằng giữa sau mấy năm nổi trôi chìm nổi cũng lấy được cái chức kỹ sư cơ khí & có được một chỗ làm tương đối thì chức mất ngủ của mình tự nhiên lặng lẽ chia tay mình .

      Bỗng nhiên một giờ khuya nay hắn lại trở lại .Đầu tiên hắn hỏi thăm cái đầu gối bị bong gân của mình - mình bị té sau hôm đám giỗ má - Nhắc tới đám giỗ má hắn lại kể huyên thiên luôn . Nào là đám giỗ thật là đông nhưng tiếc là thiếu bà con bên nội ...nào là đứa em gái kế của mình nấu ăn giỏi nhưng lại có cái tật khó chịu  ( quan liêu - như nhà quan ); nào là nhà bên má  mình âm thịnh dương suy ; nào là đứa em dâu của mình lo lắng chuyện thi cử của con đến nỗi rầu rĩ ra mặt chắc lưỡi hít hà miết chỉ vì cái điểm thi thử tốt nghiệp môn lịch sử chỉ được 4,5 điểm . Mình nhớ cái hồi thằng út nhà mình chuẩn bị thi tốt nghiệp mình còn lo có lẽ còn hơn mợ ấy nữa ..Mình trấn an  cô nàng  :
   - Mợ ơi làm gì mà lo dữ vậy . Chỉ là thi thử thôi mà .
  - Chứng tỏ thằng nầy nó làm biếng lắm chị . Bửa nay còn ba tuần nữa thi mà nó cứ đi chơi hoài ...Cô nó mới gọi điện mét em đó
 -  Chắc nó cũng biết lo mà . Với lại mấy đứa thông minh nó hay ỷ lại ...nên vậy đó . Nhưng nó học nhanh thuộc thôi mà
- Mà chị ơi em nghe nói trường nó lấy đề thi đại học khối C năm trước cho tụi nó thi thử đó
_ Nếu là đề thi ĐH khối C mà được 4,5 điểm thì cũng đáng mừng đấy . Vì kỳ thi ấy có rất nhiều thí sinh bị điểm O nữa đó ...

Rồi hắn dẫn mình trở về ngôi nhà xưa ở miền trung . mình thấy một cô nàng miền nam chân ướt chân ráo gánh chuối đi chợ bán ( đầy mắc cở vì không quen - và vì thế nên lúc nào cũng bán rẽ vì bị bắt nọn ) . Rồi một thiếu phụ hằng đêm nằm ngong ngóng ba sắp nhỏ - giật mình nhầm lẫn tiếng lá chuối xào xạc với bước chân dẫn xe đạp ...Rồi một bà giáo mặc áo dài chở sau xe đạp mấy bó rau heo ...Rồi một bà phụ huynh đi họp về vấn đề kỷ luật của thằng con ...vân vân và vân vân .. .Thôi mi đi đi để cho ta ngủ chứ . Ừ thì cố ngủ đi  Hít sâu vô nào ..phìnhbụng to ..nín thở ..nhíu hậu môn ba cái ...thở ra ,,nào ..Ủa sao THỞ hoài mà vẫn chưa ngủ ta .Thôi thì niệm Phật đi : NAM MÔ QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT ...

 Ủa sao ngưng niệm Phật lúc nào mà lại về thăm quê ngoại vậy ta ? .Một chiếc đò cập bờ ...một bà cụ chạy ra tất tả ...Một buổi chiều êm đềm ...một bát cơm gạo quê với mắm ba khía ( thiếu rau, khế vì quê ngoại nước mặn nên rau sống là một món xa xỉ ) 
Một chiếc xuồng nhỏ có hai cô bé một dì một cháu - dì chèo cháu bơi - tha thẩn luồn vào những con lạch nhỏ hái bần và chặt dừa nước . Một khoảnh đất mát lạnh dưới gốc mấy bụi dừa nước - cháu lót vội  một manh đệm rồi ngồi mơ màng  say mê nhìn mấy con còng chui ra chui vào làm điệu bên cái hang mòn lỉn . Xa hơn , mấy con cá thòi lòi mang cặp kính model cũng đang  khoe khoang hàng hiệu . Dì khuyến mãi cháu mấy câu vọng vổ trong cuốn bài ca nhỏ xíu mới mua có in hình Út Bạch Lan và Thành Được ...
 - Út ơi sao người ta không câu cá thòi lòi vậy Út?
 - Ai mà biết đâu nà .
- Chắc tại nó nằm chình ình trên cạn người ta không thấy hứng thú chứ gì . Người ta thường thích những gì khó chinh phục và những gì ngoài tầm tay ...

Thứ Hai, 14 tháng 5, 2012

Chuyện cây cau

     Chuyện một cây cau được trồng bởi hai vợ chồng của một ông phù thủy .Lúc thì ở sân trước , lúc thì ở sân sau . Hai vợ chồng phù thủy cứ thay phiên nhau sai âm binh  thổi cây cau từ sân trước trồng vào sân sau rồi lại sai âm binh thổi cây cau  từ sân sau trồng vào sân trước . ..Có lẽ họ muốn  thể hiện cái quyền phép biến hóa của họ đối với những người dân quê chất phác cả tin chăng ?! Cái truyện rất đổi hài hước khiến mình không khỏi bật cười  mỗi lần nhớ đến .

    Hôm nay  mình nghe cái tin ở nước Nga có ông thủ tướng ( cũng là cựu tổng thống ) vừa trở về điện Kremlin nhậm chức tổng thống , còn ông tổng thống đương nhiệm  ( cũng là cựu thủ tướng ) thì được tân tổng thống bổ nhiệm làm thủ tướng ...
        Mình bỗng không thể không bật cười vì mình bất chợt nhớ tới chuyện cây cau ...

Thứ Hai, 7 tháng 5, 2012

Mơ toàn chuyện trên mây

Nhân đọc entry " mơ toàn chuyện trên mây ' của blogger G.U.Y mình thực sự giật mình . Ngày xưa , mình đã từng nghe bài hát "Qua cơn mê " của Trịnh Lâm Ngân . Nghe rất nhiều lần . Và cũng rất là thích . Thế mà mình nào thấy " mơ toàn chuyện trên mây " có gì là lạ đâu .Có phải vì mình chỉ entendre chứ nào có écouter !! Hay chỉ vì ngày xưa bọn chúng mình đã ...toàn " mơ toàn chuyện trên mây" nên không thấy lạ  hay không ? ! Không phải sao ...! Mình nhớ hồi đó mình và nhỏ Hồng bạn thân đã có những mơ trên mây trong những lần tâm tình lãng đãng :
- Ê mậy ...tao nghĩ nếu hết chiến tranh chắc buồn lắm ...
-  ...đâu còn những người hùng ...
- ... đâu còn lính mà  yêu nữa ...
                     --------------
 - Ê mậy tao muốn có một người yêu lý tưởng ..
- Ừ ..mà phải ở thiệt là xa ...
 - chỉ gặp nhau qua thư thôi ...
 -...không cần gặp mặt ...
                   ----------
 -Ê mậy ...nữa mình già á ...chắc là thấy ghê lắm ...
-...ừ ...vậy mình nên tự tử lúc bốn mươi tuổi ....
- ..mình chất đầy hoa trong phòng ..ban đêm ...
- ...rồi ngủ luôn ...

                   -----------------
-vv ...vv

  và cũng chính những cái mơ trên mây đó của những cái đầu tiểu tư sản lãng mạn ấy ( như chúng mình vậy ) nên cuộc chiến ấy đã kết thúc nhanh  vì thất thủ ngoài sức tưởng tượng - bằng lời kêu gọi buông súng của  vị tổng chỉ huy họ Dương  ( tuy rằng mình nhớ không lầm thì tướng Khoa ở vùng bốn đã không chấp hành lệnh và ông quyết tử thủ ...- ông và phó tướng cũng đã tự tử -)

     

Chủ Nhật, 6 tháng 5, 2012

chợ !

-  Cô ơi lấy cho tôi cái móng giò trước
-  Móng giò trước cân hết cho nhà hàng rồi ; mua móng giò sau đi 
- ....
- tìm đỏ mắt hết cái chợ này cũng không có đâu -ở đây mà hỏng có thì đừng  hòng chỗ nào có ...
-...
                                   ------------------
A có chân giò trước đây rồi!
- Em còn chân giò trước hả ?!
- Ở quầy của em chỉ bán  chân giò trước ! quầy của em luôn luôn bán đồ ngon mà thôi ...!

 He he ...mấy cô nàng bán hàng đáo để như thế đấy - lúc nào cũng "    ...hàng ngon ...chỉ có ở quầy của em thôi - quầy của em là nhất ! "