Thứ Sáu, 9 tháng 3, 2012

đâu còn cơ hội !

  Mình xem báo viết về chứng bệnh run tay , tự nhiên mình nhớ má chảy nước mắt .Năm đó , trước lúc má mất độ mấy tháng , má cũng bị chứng run tay - hồi đó mình vừa về lại BT và đã cất nhà riêng - Trong một lần , mình đã thấy má run tay ...Đó là biểu hiện của sự rất yếu của má đó . Vậy mà hình như lúc đó mình chỉ quan tâm một cách rất hời hợt  ! Ôi má ơi ! con gái má tệ quá rồi ! Con thấy quá đỗi ân hận . Con muốn tự lên án mình đã không tròn bổn phận của một đứa con . Lẽ ra con phải  chăm sóc má thật nhiều thật nhiều hơn nữa  . Lẽ ra con phải trò chuyện thật nhiều thật nhiều hơn nữa với má (vì má rất thích nói chuyện với con mà ) . Lẽ ra con phải ...
   Trời ơi ! còn rất nhiều cái lẽ ra ...mà mình còn thiếu sót với má . Má ơi ! con nhớ thương má vô cùng !Làm sao con còn có thể có cơ hội để báo hiếu cho má nữa má ơi !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét